อย่าอายที่จะ “บอกรัก” เพราะเราไม่รู้วันที่จะ “บอกลา” yàa aai têe jà bòrk rák prór rao mâi rúu wan năi jà dtông bòrk laa

“รักพายุครับ”  เป็นคำที่ฉันจะพูดกับพายุเสมอ  และฉันก็สอนให้พายุบอกรักฉันตั้งแต่เขาเริ่มพูดได้   ฉันบอกว่า   อย่าอายที่จะ “บอกรัก” คนที่เรารัก   เพราะเราไม่มีวันรู้ว่าวันไหนที่คนที่เรารักจะจากเราไป           “rák Payu kráb”   bpen kam têe chăn jà pûut gàb Payu sà-mĕr láe chăn gôr sŏrn hâi Payu bòrk rák chăn dtâng-dtàe kăo rêrm pûut dâi      chăn bòrk wâa    yàa aai têe jà   bòrk rák kon têe rao rák      prór rao mâi mii wan rúu wâa

แม่เหนื่อยไหม mâe nèui măi kráp

“แม่เหนื่อยไหมครับ”  คำถามง่าย ๆ ของพายุ    ที่แค่ได้ฟังก็หายเหนื่อยแล้ว  จำไม่ได้ว่าฉันบ่นว่า “เหนื่อย”  ครั้งสุดท้ายเมื่อไหร่    คงจะนานมากจริง ๆ นานจนจำไม่ได้แล้ว   เพราะฉันไม่ชอบพูดคำนี้   ฉันชอบพูดแต่คำที่ให้กำลังใจตัวเอง  มากกว่าพูดคำที่บั่นทอนจิตใจตัวเอง “mâe nèui măi kráp”    kam-tăam ngâai ngâai khŏng Payu          têe kâe dâi- fang gôr hăai nèui láew       jam mâi dâi wâa chăn bòn wâa     “nèui” kráng sùt-táai mêua-rài      kong-jà naan mâak jing jing        naan jon jam mâi dâi láew prór chăn

ถ้าไม่มีสิ่งที่ชอบก็ต้องชอบสิ่งที่มี tâa mâi mii sìng têe chôrp gôr dtông chôrp sìng têe mii

         บางครั้งเราอาจไม่ได้รับในสิ่งที่เราชอบ บางครั้งสิ่งที่เราชอบอาจไม่มีให้เราเลือก คนเราไม่สามารถจะได้ทุกอย่างที่เราชอบ ก็แค่ทำใจให้ชอบสิ่งที่เรามี       baang kráng rao àat mâi dâi ráp nai sìng têe rao chôrp  baang-kráng sìng têe rao chôrp àat mâi mii   hâi rao lêuak    kon rao mâi săa-mâat jà dâi      túk-yàang têe rao chôrp      gôr kâe tam-jai hâi chôrp sìng têe rao mii          ใช่แล้ว ! บางคนอาจจะบอกว่า  ครูเคทพูดน่ะ มันง่าย   แต่ทำน่ะ